Giao Chỉ Vũ Văn Lộc, như thường lệ, vừa viết một bài với ngụy ngôn, xảo ngữ để binh vực cho các hành vi bạo loạn. Những fans nào của Dân Chủ đồng ý với VVLoc làm ơn cho tôi biết tên của quý vị. Dưới đây là bài phản biện của tôi dành cho vị cựu đại tá VNCH mà đa số người quốc gia chân chính rất khinh bỉ ô Lộc. Tôi xem ô Lộc là một ”bồi bút” đúng nghĩa.
”Nước” có ”Quốc Pháp”, ”Nhà” có ”Gia Quy”.
Không một nhà/hay quốc gia nào cổ vũ cho hành bị bạo loạn. Vì đó là đi ngược với lời dạy của ”thánh hiền” thời xưa, trái với luật pháp thời nay.
Các quốc gia tân tiến, không độc tài chuyên chế, có luật biểu tình để người dân bày tỏ nguyện vọng. Hiệp Chủng Quốc HK luôn dẫn đầu trong cái gọi là ”người dân làm chủ” nên khoảng 2015, đã có thêm trang We The People. Nếu thỉnh nguyện thư nào đạt được 100.000 người ký trong 30 ngày thì hành pháp tức Tòa Bạch Ốc sẽ cử người phụ trách giải đáp.
Hoa Kỳ đã phải trải qua một trận nội chiến Nam Bắc cũng vì vấn đề nô lệ da đen. Cuối cùng miền Bắc thắng, xóa bỏ chế độ nô lệ trên. Cái giá phải trả là cái chết của TT Abraham Lincohn. Tiếp theo, cũng tại HK, đạo luật cho người da đen được đi bầu chào đời. Có nghĩa là theo giòng thời gian, quyền bình đẳng của người dân một đất nước đa chủng tộc, ngày một hoàn thiện. Sự hoàn thiện ấy là nhờ ở sự gióng tiêng chuông của một người da đen XYZ và sau đó được chính các vị dân biểu hoặc Thượng Nghị Sĩ da trắng bỏ phiếu thuân để thành đạo luật. Đỉnh cao nhất của những nỗ lực (mọi người bình đẳng) là Obama, vị Tổng Thống đa đen của Hiệp Chủng Quốc HK. Như vậy: KHÔNG AI có quyền nói rằng Hiệp Chủng Quốc HK cổ vũ cho kỳ thị. Các vị Tổng Thống của HK cũng không ai dám đạp lên hiến pháp nhất là TT Trump. Gia đình ông là nhập cư. Đệ nhất phu nhân là người mới nhâp cư. TT hoan nghênh mọi di dân hợp pháp, chỉ chống di dân bất hợp pháp. Cá nhân ông làm bạn với rất nhiều người da đen.
Sự việc xảy ra vừa qua ở Minneapolis là điều khá ”bí ẩn". Tuy thế, khi clip đầu tiên được phổ biến thì chính quyền thành phố và cả TT Trump đều có biện pháp thích ứng: đình chỉ rồi sa thải và đang điều tra. KHÔNG AI CỔ VŨ CHO HÀNH VI CỦA VIÊN CẢNH SÁT CẢ.
Như vậy hà cớ gì phải biểu tình dù là biểu tình ôn hòa trong khi đất nước đang phải đối diện với hiểm họa khác là Virus China? Tuy thế, tệ hại hơn, tại nhiều nơi đã không biểu tình ôn hòa mà là bạo động, bạo loạn. Cướp bóc, hôi của làm bao chủ doanh nghiệp nhỏ của da đen, da vàng khóc ròng thảm thiết. Hiệp Chủng Quốc HK vừa bị nạn dịch Virus China, đang cố gắng đứng dậy hồi sinh thì đáng thương thay, các ”small business” lại là đối tượng bị cướp bóc! Người ngu nhất thế giới cũng HIỂUđược đằng sau là cái gì. Chỉ có ô VV Lộc vì thân Dân Chủ nên luôn có hành vi ‘bán mình” bằng những bài viết bẻ cong sự thật, bẻ cong luân thường đạo lý.
Ô Lộc viết (Bất kể anh cảnh sát da trắng hay dở ra sao, bất kể anh Mỹ đen xấu tốt thế nào, cái hình ảnh ông Mỹ trắng lấy đầu gối chèn cổ ông Mỹ đen nghẹt thở gửi cho toàn thế giới, tưởng chừng Hoa Kỳ đang diễn lại cảnh tượng chế độ nô lệ 300 năm trước của thời kỳ lập quốc).
Hoàng Lan Chi viết:Thưa ông, cái ”tưởng chừng” của ông rất ”thối”, rất ”lố bịch”. Lý do: người chận cổ là cảnh sát chứ không phải người da trắng đang chận cổ người da đen. Cảnh sát có những quyền hành gì đối với nghi phạm hoặc tội phạm khi bị bắt tại hiện trường hay đường phố: ông thừa biết. Ai cũng có cái ”đầu” để suy nghĩ, phán đoán.
Ô Lộc viết ”Đau thương thay! Những thanh thiếu niên Hoa Kỳ đủ các sắc tộc biểu tình quanh Bạch Cung đã làm gì nên tội mà vị tổng thống thân yêu của nước Mỹ phải hăm dọa sẽ thả chó rất hung dữ ra giải quyết? Ông còn chê bai các thống đốc yếu đuối và cho chỉ thị nếu có cướp bóc là phải dùng súng đạn. Những chiến binh anh hùng của nước Mỹ nỡ lòng nào mà nổ súng bắn dân vào các tiệm tạp hóa ôm ra những mở hàng thực sự chỉ đáng bỏ đi?”
Tôi trả lời cho ông Lộc rõ:
1) Toàn dân có quyền biểu tình theo luật pháp quy định.
2) TT không hề có có sự hăm dọa như ông viết. Ông, giống CNN và các báo thổ tả đã ”put word”. TT chỉ nói rằng TT SẼ áp dụng luật CHỐNG BẠO LOẠN nếu có bạo loạn. Ông Lộc rõ chưa? Tôi cho ví dụ: người quốc gia nói NẾU, nhớ là NẾU nhé, ô con trai Vũ Văn Lộc làm loạn thì cảnh sát có quyền bắn.
3) Tại sao lại có vụ bắn vào các cửa tiệm tạp hóa? Ông nói vớ vẩn cái gì vậy, Giao Chỉ? Các người biểu tình bạo loạn đã đập phá ngay chính các tiệm (small business) của người da đen, của người da vàng. Nếu chính phủ tiểu bang không chấm dứt những cảnh đó, TT sẽ áp dụng LUẬT CHỐNG BẠO LOẠN để đem quân đội tới vãn hồi trật tự, bảo vệ sinh mạng và tài sản của người dân HK. Ông viết nhăng cuội gì vậy?
Ô Lộc viết ”Nhưng ngay cả đám phá hoại đốt nhà, đập xe và hôi của thực sự cũng là những tiếng nói công phẫn của dân chúng. Nếu quý vị là những người cả trắng lẫn đen đang sống trong giai cấp cao sang quyền quý cũng rất cần phải lắng nghe những tiếng nói cổng phẫn của hạ từng xã hội.”
Hoàng Lan Chi viết: tôi không kinh ngạc khi thấy VVLoc có tư tưởng biến ”hành vi bạo loạn” thành ”hành động căm phẫn”. Đó là lý do tôi vẫn coi Giao Chỉ là bồi bút vì ngụy ngôn, xảo ngữ.
”Hành động căm phẫn” chỉ chính đáng khi đó là đáp trả cho chính cái nguyên nhân gây ra. Vd, nếu con gái ông bị một tên da đen làm bậy thì hành động căm phẫn của ông là đánh tên da đen đó chứ không phải là hành động đốt nhà tên da đen hàng xóm. Huống chi, như đã viết, sở dĩ con người văn minh là nhờ thượng tôn luật pháp. Nếu cứ tự ý xử thì hóa ra chúng ta đi lùi lại cả ngàn năm về trước hay sao? Mọi hành vi đập phá di sản tiền nhân để lại, di tích lịch sử của quốc gia ( vụ đốt nhà thờ), cơ sở buôn bán của người dân: đều là BẠO LOẠN. Đó không phải là căm phẫn. Căm phẫn chỉ có giá trị khi căm phẫn đúng chỗ, đúng lúc, đúng người. Ví dụ: biểu tình trước trụ sở cảnh sát nơi Chauvin làm việc, biểu tình trước thị trưởng thành phố Minneapolis. Căm phẫn bằng sự hủy hoại tài sản quốc gia, di tích lịch sử thì ĐÓ LÀ BẠO LOẠN.
Ô Lộc viết ”Ở trên đời này, chính những cái xấu sẽ làm ra những điều tốt”
Hoàng Lan Chi viết: lại ngụy ngôn xảo ngữ. Không có cái TỐT nào lại có từ những cái XẤU cả. Chỉ có những phản kháng đúng mới làm nên cái TỐT mà thôi.
KẾT LUẬN:
1) Sự việc xảy ra đang được điều tra. Chúng ta chờ kết luận. Qua các video đầy đủ và các phân tích đã được phổ biến khắp nơi: ai cũng thấy đây là một vở kịch tồi.
2) Floyd là một tên du thủ, du thực với nhiều tiền án nhưng xét xử anh ta là của luật pháp. Việc anh ta chết thật đáng tiếc nhưng việc một ông thị trưởng ôm quan tài khóc nức nở, một ông Phó TT quỳ gối, một ông cựu Tổng Thống rướm lệ thì là một vở kịch còn tồi hơn vì đã làm cho toàn thế giới khinh bỉ những viên chức cao cấp của một nước Mỹ vĩ đại. Toàn thể người dân Mỹ có học thức, có giáo dục, có hiểu biết, đều lấy làm nhục nhã lây trước hành vi của 3 ông trên
3) Vũ Văn Lộc, một cựu đại tá VNCH nhưng luôn có những hành vị tồi, những bài viết bẩn: quả là một vết nhơ cho cộng đồng hải ngoại.
Hoàng Lan Chi
6/2020
Bài liên quan:
Hãy xem Dân Chủ đóng kịch trong đám tang Floyd và cả vở kịch Floyd- June 5, 2020
Biden, Obama: hãy đòi công lý cho 4 cảnh sát bị giết. June 7, 20 20
Biden ơi, xin hãy đến đây quỳ gối. Thị Trưởng hãy ôm khóc, Obama hãy tới rướm lệ cho người da đen này- June 6, 2020
***********************
PHỤ LỤC BÀI CỦA VŨ VĂN LỘC
Song Ngữ: Khốn Khổ Một Màu Da / The Terrible Burden Of A Skin Color
Giao Chỉ SJ/Đỗ Thắng – 06.6.2020
Cách đây gần 100 năm, năm 1926 nhân loại dành một tuần lễ của tháng 2 gọi là tuần lễ của người da đen. Khoảng 50 năm sau, tuần lễ không đủ dài ngay tại nước Mỹ nên người ta gọi cả tháng hai là tháng của người Mỹ gốc Phi Châu. Danh hiệu lấy từ nguồn gốc cho văn vẻ nhưng xem ra dưới cái nhìn của mọi người sắc tộc, da đen sống ở Mỹ cũng vẫn có phần vất vả.
Bất kể anh cảnh sát da trắng hay dở ra sao, bất kể anh Mỹ đen xấu tốt thế nào, cái hình ảnh ông Mỹ trắng lấy đầu gối chèn cổ ông Mỹ đen nghẹt thở gửi cho toàn thế giới, tưởng chừng Hoa Kỳ đang diễn lại cảnh tượng chế độ nô lệ 300 năm trước của thời kỳ lập quốc.
Thời đó, các tiền nhân của Hiệp chúng quốc ban hành bản hiến pháp thần thánh với những tuyên ngôn làm sao xuyến cả trăng sao về chuyện con người bình đẳng. Biết bao nhiêu đau thuong nhân loại đã trải qua bao gồm cả cuộc nội chiến Nam Bắc Hoa Kỳ với những người da trắng anh hùng và một số cựu nô lệ giết nhau suốt 3 năm dài chết hàng trăm ngàn để rồi đến ngày nay da trắng vẫn làm cho da đen không thở được.
Ngày nay NASA thường xuyên đưa đón người lên vũ trụ. Kỳ tới các khoa hoc gia không gian sẽ phóng cả phụ nữ Hoa Kỳ lên mặt trăng tạm nghỉ để chuẩn bị chuyến đi từ mặt trăng lên thăm sao Hỏa. Sự tiến bộ thần kỳ của nước Mỹ hiện đang có hàng trăm vệ tinh canh gác ngoài bầu khí quyển của địa cầu mà sao dân da đen vẫn còn phải lợi dụng cuộc biểu tình chống kỳ thị để đập phá các nhà hàng để đem về nhà các vật dụng thực sự chẳng đáng giá so với bản án nặng nề về cả tinh thần lẫn pháp lý.
Khốn khổ cho một mầu da.
Đau thương thay! Những thanh thiếu niên Hoa Kỳ đủ các sắc tộc biểu tình quanh Bạch Cung đã làm gì nên tội mà vị tổng thống thân yêu của nước Mỹ phải hăm dọa sẽ thả chó rất hung dữ ra giải quyết? Ông còn chê bai các thống đốc yếu đuối và cho chỉ thị nếu có cướp bóc là phải dùng súng đạn. Những chiến binh anh hùng của nước Mỹ nỡ lòng nào mà nổ súng bắn dân vào các tiệm tạp hóa ôm ra những mở hàng thực sự chỉ đáng bỏ đi?
Thật khốn khổ cho một màu da.
Suốt tuần qua, các chính khách, các nhân sĩ, các đại gia, các nhà tỷ phú kể cả da trắng lẫn da đen đều lên tiếng mắng mỏ đám dân đen trăm phần trăm là nghèo đói đã lợi dụng hoàn cảnh ra tay đập phá các cửa hàng và thực sự không lấy được những gì đáng giá. Vẫn có rất nhiều tuổi trẻ nam nữ đủ màu da biểu tình ôn hòa để bày tỏ thái độ với mầm dịch kỳ thị tràn ngập trong xã hội.
Nhưng ngay cả đám phá hoại đốt nhà, đập xe và hôi của thực sự cũng là những tiếng nói công phẫn của dân chúng. Nếu quý vị là những người cả trắng lẫn đen đang sống trong giai cấp cao sang quyền quý cũng rất cần phải lắng nghe những tiếng nói cổng phẫn của hạ từng xã hội.
Chắc chắn rằng rồi đây với cảnh sát và quân đội, các cuộc biểu tình và cướp phá rồi cũng được dập tắt.
Nhưng thực sự chính nhờ truyền thông, TV và hệ thống Mạng toàn cầu những ngọn lửa công phẫn, những tấm kính nhà hàng bị đập phá, những bước chân biểu tình ôn hòa đã được đưa đến những phòng khách ấm cúng từng gia đình để mọi người cũng suy nghĩ.
Ở trên đời này, chính những cái xấu sẽ làm ra những điều tốt.
Ai muốn đóng vai đi đập phá các cửa kính nhà hàng sang trọng?
Ai muốn cho con cái đi đập phá các xe hơi dọc đường?
Ai muốn đi biểu tình suốt đêm để đòi hỏi cho dân da đen được thở?
Và ai ngồi trong nhà còn định sua chó dữ ra cắn những kẻ nổi lửa ngoài đường?
Đất nước này sau 300 trăm năm vẫn khốn khổ vì một màu da.
Ngày nay dù Hoa Kỳ sắp sửa xây nhà trên mặt trăng để bắn hỏa tiễn lên Sao Hỏa nhưng chúng ta vẫn rất cần ông tổng thống Lincoln để hàn gắn đất nước.
Một chính quyền bởi dân do dân và vì dân.
Một chính quyền thực đoàn kết toàn dân.
Một chính quyền không sản xuất ra những người dân trộm cướp và một chính quyền không dùng lính đàn áp dân.
Chúng ta cần một chính quyền không để cho những màu da khốn khổ.
Vũ Văn Lộc, bút hiệu Giao Chỉ, từng giữ chức Đại tá trong Quân lực Việt Nam Cộng Hòa trước 1975. Tị nạn ở Mỹ sau khi cuộc chiến kết thúc, ông là một trong những người gốc Việt đầu tiên điều hành một cơ quan thiện nguyện, IRCC (Immigrant Resettlement and Cultural Center). Sau này, ông sáng lập Bảo tàng Thuyền nhân trong History Park ở San Jose. Ông đã cho ra mắt nhiều tác phẩm kể cả Cõi Tự Do, viết chỉ vài năm sau khi đặt chân đến Mỹ. Các bài viết của ông có mặt thường xuyên trên các phương tiện truyền thông ở Mỹ.
*Thắng Đỗ là thành viên Hội đồng Quản trị của PIVOT (Hội Người Mỹ Gốc Việt Cấp Tiến). Ông chuyển ngữ bản gốc tiếng Việt sang tiếng Anh, với sự đồng ý của tác giả.
No comments:
Post a Comment